Trước khi bước lên thành phố học rời xa gia đình tôi đã chuẩn bị tinh thần tập sống tự lập từ trước để quen cảm giác không có người thân bên cạnh. Giờ đây khi đã lên thành phố học, tôi không còn quá bỡ ngỡ hay cảm giác nhớ nhà nặng nề mà lập tức quen ngay cuộc sống mới này.
Để tôi kể cho bạn nghe câu chuyện của tôi, lúc mới lên tôi được khu kí túc xá khá tốt gặp được chị quản lí tốt bụng và tôi đã chọn nơi đây làm nơi cư trú cho lúc mình học tập. Ở KTX thì người ta ở với bạn bè còn tôi ở với người lạ mấy anh chị khác trường luôn nhưng từ từ rồi tôi cũng quen và thân. Đúng là không có gì quá khó khăn khi con người ta đã tập tành tự lập sớm từ nhỏ.
Sau khi lo chuyện nhà trọ xong tôi bắt đầu tiềm 1 công việc để phụ tiếp gia đình tiền ăn học của tôi. Không phải mới nhập học mà tôi đi làm ngay, thế thì không ổn tí nào mà là sau 1 tháng khi đã sắp xếp ổn mọi việc tôi mới bắt đầu nhảy vào đi làm.
Sài Gòn thì không thiếu việc làm chỉ là bạn có siêng năng không thôi. Công việc đầu tiên mà tôi làm là phụ tiệc cưới, cái này tôi tự nể phục tôi luôn cái công việc chưa làm bao giờ mà với đứa sống khép kín như tôi càng kì lạ hơn. Ấy thế mà mọi việc diễn ra khá suông xẻ vì tôi cũng học hỏi được nhiều điều dù chưa qua đào tạo rồi đến cuối ngày tôi nhận được lương ngay, ôi đó là cảm giác vui sướng khi mà lần đầu ta làm ra được tiền.
Đó là cuộc sống những ngày đầu trên thành phố, từ 1 đứa nhà quê chuyển lên thành phố học mọi thứ trở lên mới mẻ dù sao có khó khăn thì chúng ta cũng hãy luôn chấp nhận và vui sống. Không có việc gì khó chỉ sợ lòng không bền mà!