Vô định – Thật vô định

Con người ta đến một lúc nào đó sẽ rơi vào trạng thái vô định. Một sự vô định mà ta sẽ lạc lối trong đó và tìm mọi cách để được thoát ra.

Có ai biết rằng, đôi khi con người ta vẫn thường rơi vào trạng thái vô định lúc nào mà không hay. Đó là lúc đôi mắt mở to nhưng nhìn vào hư không, ta đang suy nghĩ như người mất hồn. Một trạng thái vô định hình mà người ngoài chỉ thấy ta như bị đứng hình.

Trong lúc đó

Trong lúc đó, ta đang suy nghĩ về điều gì đó trong cuộc sống của chúng ta. Đôi khi là về tâm lý, đôi khi là công việc nhưng bạn có biết trong khoảng thời gian bạn đang đứng hình rơi vào trạng thái suy nghĩ đó thì xung quanh bạn điều gì đang diễn ra?

Khi đó

Khi đó, xung quanh bạn mọi thứ trong mắt bạn đang mờ ảo đi, vốn dĩ bạn đang chú tâm vào việc suy nghĩ và đôi mắt bạn nó đang không tập trung vào nhìn mọi thứ xung quanh nên mọi thứ thật mờ nhạt. Âm thanh cuộc sống xung quanh cũng cứ thế mà lướt qua. Và cái suy nghĩ của bạn thì vẫn cứ thế tiếp diễn cho đến khi bạn đã xong việc suy nghĩ của mình.

Đâu ai ngờ

Đâu ai ngờ trong lúc bạn đang suy nghĩ ấy, một ai đó tác động vào bạn khiến bạn cảm thấy giật hình và hơi đứng một xíu nữa để bình tâm lại. Tôi là ai? Đây là đâu? Có khi nào bạn đã trải qua cảm giác này, một cảm giác không biết mình đang làm gì và trôi lạc giữa dòng thời gian đang tiến về phía trước.

Một trạng thái mà bạn cảm nhận có sẽ rất quen thuộc. Đó là lúc bạn ngủ trưa dậy trong một giấc ngủ dài, bạn cảm thấy mơ hồ và vô định, bạn dường như chẳng có suy nghĩ gì và mở mắt ra nhìn thẳng hời. Những bước chân mệt mỏi do giấc ngủ trưa kéo dài. Mọi thứ càng trở nên trì trệ hơn.

Cuối cùng

Đây có thể là một khía cạnh của sự vô đinh, nó không phải là sự vô định. Vô định là cái cảm giác trống vắng không biết mình đang lạc trôi về đâu và mình là ai.

 

Bình luận Facebook