Đôi khi, tôi nghĩ sâu về quá về những điều đơn giản nhất
Khi đã tốt nghiệp, tôi đã bắt đầu bước lên Sài thành và gặp vô số điều mới lạ trong xã hội mà tôi cần phải học hỏi và tôi đã luôn nghĩ nhiều về mọi thứ.
Ban đầu
Mở mang tầm mắt không sai, tôi đã và đang thấy được điều đó. Mới lên Sài Gòn đã gần được một năm mà tôi đã quen cái thói tiêu tiền nhiều, mà lúc đầu tôi lên đây cảm giác nó luôn là “đắt thế” nhưng bây giờ sau nhiều lần chấp nhận chi tiêu cao vậy nó cũng quen và thành cảm giác. Đến bây giờ khi về quê, tui cảm thấy mọi thứ có giá cả “sao mà rẻ dữ vậy!“.
Lên đây, tôi lại ở kí túc xá lại quen được nhiều anh chị và bạn bè mới. Kiểu người tôi gặp thì kiểu gì cũng có, mỗi lần tôi gặp một người là tôi học hỏi hay thấy được điều gì đó, tôi thường hay bị thu hút bởi những người có cách ăn nói hay và thu hút. Đó cũng là lý do tại sao tôi hay nghĩ nhiều về hành động hay lời nói của một người.
Cho đến khi…
Bạn cùng phòng tôi là đàn anh lớn hơn tôi một khoá, anh ta học ngành Thương mại điện tử còn tôi thì học Công nghệ thông tin. Anh ta thì rất năng động và hướng ngoại còn tôi thì hướng nội rồi, suốt ngày tôi phải ngồi trước màn hình máy tính và trầm lặng chú tâm vào đấy. Mặc dù trong phòng có tận 5 đến 6 anh em nhưng ít nói chuyện với nhau lắm. Thế mà, phòng lại gặp anh ta hướng ngoại vô cùng và cũng ồn ào không có tiếng nói chung.
Tôi đã nghĩ nhiều đề một hành động của anh bạn trên, anh ấy hay chào hỏi tôi bằng cách chạm bàn tay vào vai tôi. Lúc đầu tôi vẫn không hiểu hành động đó có ý nghĩa gì?. Tôi đã đọc cuốn “Body Language” và tôi nghĩ anh ấy đang xâm phạm không gian riêng tư và thân mật của tôi. Thế là, tôi đã truy cập vào một nhóm chuyên về “Phân tích tâm lý học” để nhận ý của mọi người và họ nói rằng đó chỉ qua là lời chào hỏi, đừng nghĩ nhiều quá. Có lẽ tôi đã nghĩ quá nhiều thật chỉ vì một cái chạm lặp lại nhiều lần và không biết ý nghĩa của nó nên tôi cứ suy nghĩ mãi. Cho đến khi mà tôi đã hiểu những khả năng và biểu hiện của hành động này thì tôi cũng đã thấy nhẹ nhõm phần nào.
Bài viết lách hôm nay đến nay thôi, chào bạn! Đừng nghĩ nhiều về mọi thứ quá!!
Xem thêm: Đại dịch toàn cầu Covid-19 ập đến, tôi đã nghĩ rằng mọi thứ sẽ kết thúc